NGUYỄN MINH DƯƠNG
Gọi bạn
Khắc khoải vần thơ nhói tháng năm
"Đáy sông còn đó bạn tôi nằm" (*)
Đón tôi chân nạng về nhà bạn
Mẹ gọi con ơi có bạn thăm.
Sục sôi Quảng Trị vùng tâm bão
Máu lửa cổ thành xoáy giáp công
Tám mốt ngày đêm hè cháy đỏ
Nụ cười trai trẻ rạng non sông.
Như thực như mơ sông vẫn chảy
Vẫn đợi bạn về ấm mái xưa.
7.2012
(*) thơ Lê Bá Dương
LÊ VĂN DOÃN
Chiều không em
Nỗi cô đơn
thẫn thờ bên bờ vắng
Chiều không em
giọt nắng cũng úa tàn
Chiều không em
ngọn gió bớt lang thang
Tình với cảnh
làm nên chiều quạnh quẽ
Lắng tai nghe
chiếc lá rơi rất khẽ
Cũng như ta
một chiếc đã lìa cành
Đứng lặng nhìn
chiếc lá vẫn màu xanh
Sao đã vội
ra đi chiều ảm đạm.
Nắng đã tắt
một không gian mờ sáng
Chiều không em
bảng lảng cuối đường đời.
TRỊNH ANH ĐẠT
Ngoại quê
Tặng các bà ngoại
Về quê mới được dăm ngày
Bà năng giở ảnh ngắm hoài cháu tôi
Tám thơm đã đổ vào nồi
Điện đâu có bật, gạo ôi trương phềnh.
Một ngày ra chợ mấy lần
Lúc quên cân thịt, khi nhầm mớ rau
Chuyện trò chẳng đẩu chẳng đâu
Gặp ai thì cũng mở đầu: “Cháu cưng...”
Bữa ăn bát vực bát lưng
Vắng tin cháu ngoại xem chừng bất an!
Hôm đi siêu thị mua hàng
Đồ chơi, váy áo... ngỡ mang hết về.
Xưa nay cứ “ngoại” là mê
Bà mình chỉ ngoại... nhà quê! cháu à.
(*) Một địa danh của Bắc Giang
TRỊNH ANH ĐẠT
BÙI ANH ĐẠI
Tấm lưới nghĩa tình
(Hưởng ứng
cuộc vận động góp lưới gửi Trường Sa)
Tấm lưới dệt ngày đêm
Gửi ra đảo mặn mòi, khao khát
Bàn tay người chiu chắt
Góp lòng cùng đảo Trường Sa.
Lưới nghĩa tình săn chắc những đường tơ
Dệt mơ ước từ nắng mưa, chai sạn
Ô lưới kết từng mảnh đời sáng lạn
Ánh niềm tin lấp lánh cả vùng trời.
Tấm lưới nhỏ đan dệt tiếng cười
Biển vọng mãi những lời máu thịt
Là áo cơm, sự trường tồn, kiến thiết
Đảo- Đất liền nguồn mạch sống ông cha.
Viết bình luận