Hạt gạo

CHÍ NGỌT

Hạt gạo

Hạt gạo trắng nhọc nhằn trăn trở

Giọt mồ hôi mẹ nhỏ xuống đồng

Bỏng rát tay cha luống cày nhát cuốc

Rét se lòng mưa gió bão giông

Nắng tháng sáu nước sôi cá chết

Mưa ngập đồng trượt ngã đường trơn

Rét tháng chạp thịt da tê buốt

Thắt cho tròn những nhánh mạ non.

 

Lưng mẹ còng, áo cha bạc phếch

Mầu nâu non trộn lẫn với bùn

Xấp ngửa bàn tay mẹ cấy

Gò lưng cuối luống xoay cày.

Bông lúa vàng thơm thoảng hương bay

Hạt gạo trắng, trắng màu tinh khiết

Trở trăn bao tháng bao ngày

Bát cơm đầu mùa nồng ấm trên tay

 

Có vị mặn mồ hôi của mẹ

Có nồng nàn hơi ấm của cha

Từ trong bão táp phong ba

Gạo thơm cơm trắng nuôi ta thành người.

 

TRƯƠNG THỊ NGẤN

Đêm Quy Nhơn

(để nhớ Hàn Mạc Tử)

 

Cuộc đời số phận giỡn tài năng

Thơ với mùa trăng tưởng vĩnh hằng

Ai hay trăng tiễn đi xa mãi

Quy Hòa đau đáu một nửa trăng

 

Máu nhuộm hồn trăng đứng ngẩn ngơ

Say trăng điên đảo mấy vần thơ

Chơi trăng rồi ngủ cùng trăng nữa

Mua trăng ai bán, cứ đợi chờ

 

Trăng tự tử rồi anh có biết

Sâu ba tấc đất có gặp trăng

Nhân gian mướt mát trăng thanh đó

Có ấm hồn anh, hỡi gió trăng...?

Quy Nhơn, 3/2009

* Chữ in nghiêng là tên

các bài thơ của Hàn Mạc Tử

 

 

HOÀNG ĐÌNH NHÍNH

Màu hoa phượng

 

Màu hoa phượng đỏ mặt trời

Màu hoa phượng thấm máu người hy sinh

Là hoa lửa cháy lung linh

Hải Phòng mảnh đất kiên trinh một thời

Những mong hoa mãi thắm tươi

Hòa vào câu hát "rực trời tháng năm".

 

 

THUẦN PHONG

Biển!...

 

Đâu những chàng trai cô gái mộng mơ

Đứng trước biển hay chăng tình sóng dội

Đêm qua đi nghe bình minh thức gọi

Có khát khao một thế giới diệu kỳ.

 

Nơi những con sông xuôi về mải miết

Mở chân trời vươn tới biển mênh mang

Xin chào nhé!... đôi bờ qua thân thiết

Hòa dòng trong bến mới ngỡ ngàng

 

Làn nước thẳm giấu che bao huyền diệu

Tôm cá lượn lờ kỳ ảo dải san hô

Vị biển mặn dâng đời chưa dễ hiểu

Tầng đáy sâu kho báu đợi thăm dò.

 

Rộng rãi quá thênh thang hồn biển lớn

Thỏa ước ao tung ngọn sóng vẫy vùng

Đâu nông sâu mạch ngầm đảo lạ

Theo tháng ngày khám phá trước mênh mông.

 

LÊ HỮU PHÚC

Một khúc tri âm

 

Ở tuổi thiếu thời lo sách bút

Lớn khôn gánh vác việc sơn hà

Nghĩa nước tình nhà vai trĩu nặng

Tình làng nghĩa xóm sống chan hòa

Niên cao tuổi thọ lòng trong sáng

Vui hưởng thanh bình vạn khúc ca.

LÃ ĐẮC PHƯỚC

Trên bến sông quê

 

Một chiều trên bến sông quê

Ngẩn ngơ tìm lại câu thề đánh rơi

 

Nhớ bông hoa thắm một thời

Hương vương một thuở, bồi hồi tháng năm

 

Thuyền rời bến giữa muà trăng

Rưng rưng bến đứng đăm đăm mỏi mòn

 

Vầng trăng bao độ khuyết tròn

Liễu xuân ngày ấy có còn xanh cây?

 

Cùng trong một dải sông gầy

Mà sao sóng vỗ bên đầy bên vơi?

 

Cầm vàng trót để vàng rơi

Liệu người có biết rằng tôi vẫn tìm.

LÃ ĐẮC PHƯỚC

Vấn vương

 

Nhớ ngày người bước đi xa

Ngổn ngang lá rụng, bóng hoa chưa về

Vẫn xanh nguyên một lời thề

Vừng trăng vẫn thức, bộn bề hương bay

Đầy vơi chén rượu nồng cay

Ngấm sâu trong dạ hao gầy tháng năm

Tơ vương rối ruột con tằm

Bóng chim, tăm cá cứ thăm thẳm hoài

Tóc xưa cắt bỏ ngang vai

Vẫn còn buông lửng đã phai câu thề

Hoàng hôn tím dải đường quê

Chân trần thả bước lối về sỏi gai

Vấn vương trăm sợi tơ dài

Sợi thương sợi nhớ đan cài canh thâu

Sợi buồn con nhện giăng mau

Sợi tình vương để lòng nhau rối bời.

 

VŨ HỮU PHÁCH

Hoài niệm

Ngày xưa mẹ ở quê Trà

Bơi qua Dải yếm của Bà là sang

 

Mùa thu tháng Tám hội làng

Mẹ theo thuyền hát mà sang bên này

 

Thế rồi bén mối duyên say

Nhà giai đưa lễ hẹn ngày rước dâu

Bây giờ Dải yếm còn đâu

Qua cầu lại nhớ tình đầu xốn xang.

 

VŨ HỮU PHÁCH

Viết dưới chân

tượng đài Thánh Gióng

Dân quyên ba vạc cơm đầy

Áo roi vua đúc ngựa giầy vua ban

Nhổ tre đánh đuổi giặc tan

Ngoảnh nhìn non nước điêu tàn phía sau

Dân còn bao nỗi khổ đau

Anh hùng nào dám công hầu mà chi

Cúi đầu rũ bỏ mũ y

Biến vào mây khói vội về trời xanh.

 

Giờ giời cũng nổ chiến tranh

Các vì sao mải tranh giành thế bay

Giời cao thấu hiểu đất dày

Anh hùng về lại chốn này- Dân nuôi.

Viết bình luận