Giếng đình

KIM THOA

Giếng đình

Kính dâng hương hồn các liệt sỹ đã hy sinh

nơi đình làng Tú Đôi 20/6 Canh Dần 1950

Long lanh đáy nước Giếng đình

Như gương soi tỏ dáng mình dáng ta

Năm mươi năm ấy đi qua

Bồi hồi dáng liệt sỹ xưa - Giếng đình

Đòn thù đủ mọi cực hình

Không sao tìm được Việt Minh đất này

Máu hòa trong nước giếng đầy

Máu loang sân, máu thấm ngai thờ Thần

Mắt trừng. Máu ứ. Tím bầm           

Đất thiêng giấc ngủ người nằm- mẹ ru

Quê hương giờ sạch bóng thù

Giếng xưa Trúc có bên bờ soi gương

Mình ơi tóc đã pha sương

Ngắm mình ta lại soi gương Giếng đình.

 

NGUYỄN XUÂN TRẠCH

Vượt sông Gianh

 

Đến Quảng Bình, vượt sông Gianh

Đôi bờ Trịnh- Nguyễn phân tranh thủa nào

Ta nghe tiếng sóng rì rào

Như bao tiếng thét khóc gào bi ai

 

Ta đi diệt bọn tay sai

Vào Nam đánh Mỹ không ai nản lòng

Đêm nay ta vượt qua dòng

Sông sâu dài rộng đục trong chẳng tường

Vì đường ta tới chiến trường

Máy bay Mỹ vẫn chặn đường ném bom

Vượt sông trời nước tối om

Vẫn nghe tiếng súng nổ giòn trời Nam.

 

QUANG THẮNG

Màu hoa thương nhớ

Tôi về Núi Đối nhớ người xưa

Nón trắng che nghiêng dưới rặng dừa

Duyên dáng bờ vai mềm suối tóc

Áo dài xao động gió đung đưa

 

Trước lạ sau quen bước sánh vai

Đường vào chợ huyện sớm ban mai

Đoá hồng đang nụ em mua tặng

Trao cả nét cười môi thắm môi

 

Thế rồi phố huyện đạn bom rung

Cầm súng tôi đi, chí anh hùng

Mùa xuân đại thắng nay trở lại

Còn mãi trong tim một đoá hồng.

 

HỒ ANH TUẤN

Mùa xuân

qua Bạch Đằng Giang

 

Sáng xuân qua Bạch Đằng Giang

Lòng vui, sao mưa bụi dăng dăng?

Chợt nhớ, chợt thương điều gì không rõ

Sông như lòng mình, vỗ sóng mênh mang

 

Mùa xuân cùng ta qua chiến trường xưa

Nghe âm vang tiếng giáo, tiếng gươm khua

Trời chợt nắng mây hoa đào rạng rỡ

Nao nao trên sóng bản trường ca.

 

Ta gặp ta, gặp tâm tư người xưa

Gặp nhà máy, đền chùa cùng soi bóng

Sông thì hẹp, trái tim mình thì rộng

Ta mới là nơi lưu giữ chiến công.

 

Mùa xuân này đối diện với dòng sông

Trái tim gặp trái tim hạnh phúc

Cửa sông gặp biển khơi náo nức

Dĩ vãng hồi xuân vỗ sóng tới tương lai

 

Ký ức sông thắp sáng những ban mai

Sông cùng ta hành trình xuyên năm tháng

Trái đất tỉnh, say sóng gió chưa yên lặng

Sông tình ca, sông dào dạt hùng ca.

 

HOÀNG ĐÌNH TÒNG

Trước tam quan Đền Mõ

 

Tiếng chuông ngân gợi nhớ tay ngà

Hạt ngọc - sáng tên Đền Mõ

Dáng son - Vầng trăng tỏ

Huyền thoại thấm từng tấc đất Nghi Dương

Thoáng Cổ Trai

Một thuở kiêu hùng

Vạn chài ven sông đi cùng năm tháng

Bình minh dấu ấn

Trên Dương Kinh rạng rỡ một vương triều

Cây đại thụ ngàn năm thắp lửa

Bóng tròn che mát xưa - sau

Thuyền xuôi Đa Độ lòng neo đậu

Câu thơ bay sóng nước dâng trào.

 

PHẠM TRIỆU

Tìm em giữa vùng cổ tích

 

Tìm em anh lạc vào vùng cổ tích

Sương giăng Ngọc Tỉnh, Đa Ngư...

 

Đến Kỳ Sơn

Bối rối khúc giao duyên

Sững sờ "lợn Ông Bồ" trên kiệu rước

Hội xuân níu anh về miền quê chân chất

Chưa tìm thấy em

Chỉ thấy những chàng trai lên xới vật

Chạy đá, tranh cầu náo nức làng quê

Đến Kim Sơn

Anh quên cả lối về

Nghe vang vọng

Tiếng trống ngũ liên, tiếng tù và

Như tiếng thét vùng lên đòi quyền sống

Những chuyện kể về anh Tăng, chị Bám

Anh Mải vung dao chém giặc

Anh Thuỳ, anh Nghê …

Những con người đã đi vào cổ tích

Làm nên truyền thống quê mình.

 

Dưới nét cong mái đình

Dưới cổng làng rêu phong

Anh tìm em

Giữa vùng cổ tích.

 

5/2005

 

ĐOÀN ĐẮC TUẤN

Cổng làng

 

Cổng làng tôi gọi Cổng Cầu

Rêu xanh mãi nhuộm thẫm mầu thời gian

Bể dâu bao cuộc qua làng

Gió mưa cổng vẫn hiên ngang nơi này.

 

Một thời giặc đến bủa vây

Cổng thành chiến luỹ đêm ngày trung kiên

Quê tôi gửi gắm niềm tin

Cổng là lá chắn lòng thêm vững vàng.

 

Dù ai xuống bể lên ngàn

Không nguôi nhớ cổng bên hàng tre xanh

Yêu thương nồng thắm nghĩa tình

Cổng làng lưu giữ bóng hình quê hương.

 

BÙI NGUYÊN TÂM

Với mẹ

 

Mẹ ơi ngày xửa ngày xưa

Thân cò lặn lội sớm trưa nhọc nhằn

Bây giờ cơm trắng ngọt canh

Càng thương mẹ thuở nhọc nhằn sớm trưa

Còng lưng mẹ gánh nắng mưa

Nửa đời mẹ bán quá trưa chẳng về

Thân gầy thấp thoáng chân đê

Thấm bao muối mặn dầm dề áo nâu

Bao đêm trằn trọc canh thâu

Đoạn trường là cả một câu chuyện dài

Nhưng mẹ tin ở ngày mai

Có con có cháu dặm dài vượt qua

Bây giờ mẹ tuổi chiều tà

Thương hoàng hôn tím nhạt nhoà chân mây

Suốt đời ươm hạt trồng cây

Nay vườn của mẹ cho đầy trái thơm.

 

NGUYỄN BÁ UẨN

Câu hát ngày xưa

Nhớ thời thanh niên xung phong

"Chỉ nghe tiếng hát mà lòng yêu thương"

Sục sôi bom đạn chiến trường

Mịt mù khói lửa- thấy gương mặt nào

 

Chỉ nghe tiếng hát ngọt ngào

Ai đang đem mật rót vào trong đêm

Lời ca thao thiết êm đềm

Giọng ai át tiếng bom rền chuyển rung.

 

Bây giờ cách núi xa rừng

Mang theo câu hát đã từng mê say

Vẳng nghe ai hát đâu đây

Trong tôi bỗng thấy đong đầy nhớ thương.

VŨ THỊ VI

Cầu vồng

 

Tình em như dải cầu vồng

Vắt qua mưa nắng, uốn cong vòm trời

Tưởng rằng lấp lánh cuộc đời

Lung linh bẩy sắc cho người ngợi khen.

 

Nào ngờ mưa nắng đánh ghen

Cả mưa và nắng bỗng quên cầu vồng.

 

 

VŨ THỊ VI

Thời chưa xa

 

Là cô giáo nghỉ hưu

Bạn hay đùa "mất dạy"

Câu nói đùa hóm đấy

Nghe đắng lòng xót xa.

 

Nhớ lại thời gian qua

Ngày ngày trên bục giảng

Mải mê trang giáo án

Nửa đêm đèn vẫn chong...

 

Dòng tri thức mênh mông

Sức lực thì nhỏ bé

Gồng mình lên chèo chở

Vì "trăm năm trồng người"

 

Bao ánh mắt nụ cười

Rất hồn nhiên rạng rỡ

Ùa vào trong trí nhớ

Chợt thấy lòng nao nao.

 

Trời đêm nay đầy sao

Lung linh ngàn chấm sáng

Như chữ trong giáo án

Của một thời chưa xa.

ĐẶNG TRINH VẠN

Với bà

 

Dẫu tuổi bẩy mươi cháu gọi bà

Mà tình chồng vợ chẳng phôi pha

Xuân sắc đã nhường cho non nước

Riêng chút duyên xưa vẫn đậm đà.

PHẠM VĂN VỮNG

Tiếng gọi

 

Con đò gọi khách đi xa

Lúa vàng vẫy gọi quê ta vào mùa

Cây cao gọi cánh chim về

Hoa thơm hương gọi bướm về đón xuân

Trái tim tiếng gọi ái ân

Thắm duyên đôi lứa tình xuân - tình đời

 

PHẠM VĂN VỮNG

Không đề

 

Vô tình

mà vấp ngã

Đứng dậy

rồi cười tươi

Còn

cố tình vấp ngã

Sẽ đớn đau suốt đời!

 

NGÔ GIA YẾT

Đón xuân

 

Xuân về đỏ thắm hoa đào

Chồi non hé nở vẫy chào mùa xuân

Ngắm bà thong thả quét sân

Thương cho mái tóc đã dần bạc đi.

Bẩy mươi xuân sắc còn gì,

Nhớ xuân mười tám bà đi lấy chồng

Bà ơi bà có nhớ không

Năm nào bà cũng dẹp đông để chờ.

Xuân sang mà chẳng bất ngờ

Năm Rồng tôi có bài thơ tặng bà

Tuổi cao mà chẳng thấy già

Sống cho vui khoẻ chan hòa yêu thương.

Viết bình luận