ĐẶNG NAM
Cổ Trai ngày ấy …
bây giờ
Xưa Cổ Trai, Mạc Đăng Dung
Dựng cố đô Dương Kinh phồn thịnh
Chân trời mới mở ra dào dạt sóng
Nắng vàng ươm bông lúa vươn mình.
Bao thăng trầm biến đổi
Thế sự tuần hoàn những vòng quay
Quyền uy lọc sàng qua năm tháng
Lịch sử công bằng
Hội tụ rồng bay
Cửu Biều xôn xao sóng
Núi Đối xanh phất phới ánh hồng
Công viên gió
Lâng lâng hồn du khách
Một Mạc triều lấp lánh non sông.
10.10.2010
NGÔ PHONG NHÃ
Về Dương Kinh
Một chiều thăm đất Cổ Trai
Dương Kinh ngày ấy, lâu đài còn đâu
Lúa xanh bát ngát một màu
Cánh cò cõng nắng gọi nhau chân trời
Tìm về dấu ấn một thời
Ngọ môn, thượng uyển, sân chơi bệ rồng
Kia hồ bán nguyệt nước trong
Đây nơi nội cấm, hậu cung phi tần
Dấu xưa để lại đáy lòng
Đá xanh phơi nắng đợi trông tháng ngày.
Mai sau và cả hôm nay
Đường thôn cờ đỏ, hoa say hương đời
Em thơ cắp sách nô cười
Nhà cao ngói mới, nắng tươi ve hồng
Một thời lịch sử hào hùng
Cổ Trai gió lộng tưng bừng vào xuân.
3.2003
CHÍ NGỌT
Thăm lại Dương Kinh
Ô Thước bắc qua sông Ngân
Dương Kinh đón ngày gặp mặt
Cung đàn xa xưa réo rắt
Bâng khuâng tia nắng mai hồng.
Đò Cổ chở hẹn sang sông
Niềm vui ửng hồng đôi má
Khoé mắt như quen như lạ
Dòng sông phù sa dâng đầy.
Tóc bạc quyện trắng màu mây
Nụ cười sáng trên khuôn mặt
Gặp nhau tay cầm tay bắt
Vườn thơ gieo hạt vụ đầu.
8.2003
LÃ ĐẮC PHƯỚC
Thăm Cổ Trai
Về thăm làng Cổ - đất kinh xưa
Nghe gió hanh hao gọi chuyển mùa
Bờ xa tiếng cuốc kêu khắc khoải
Phải tiếng nghìn xưa vọng lối về.
Thơ thẩn đường quanh tự hỏi lòng
Dương Kinh đất cũ trải mênh mông
Lâu đài cung điện chìm đâu nhỉ
Thềm cũ bụi mờ nếp rêu phong.
Vào thăm linh điện bóng chiều nghiêng
Dâng nén nhang thơm gợi nỗi niềm
Đất thiêng mấy độ sinh nhân kiệt
Tiếc một thời xa để lãng quên.
Lịch sử nghìn năm trải mấy đời
Trăm năm sự nghiệp áng mây trôi
Nhuận triều ai chép trang sử cũ
Công, tội nào ai luận rạch ròi
Tôi đứng bâng khuâng giữa đất trời
Thả hồn về một thủơ xa xôi
Lục tìm dấu tích thời vang bóng
Trên đất Dương Kinh dạ bồi hồi.
LÃ ĐẮC PHƯỚC
Một chiều Cổ Trai
Hành hương về đất Cổ Trai
Quê hương Nhà Mạc một thời hưng vương
Tôi về tìm lại miếu đường
Chơ vơ sỏi cát nắng sương dãi dầu
Cỏ xanh xanh ngắt một mầu
Rêu phong thềm cũ nát nhàu thời gian
Dương Kinh một thuở huy hoàng
Tường Quang, Hưng Quốc mơ màng bóng xưa
Sáu lăm năm, mấy đời vua
Trạng nguyên, tiến sỹ, nhà thơ bao người?
Ngàn năm Văn úc lở bồi
Cát lầm gió bụi mấy hồi biển dâu
Người đi mang nặng nỗi đau
Trách ai để lẫn vàng thau một thời
Tôi đi mà dạ bồi hồi
Hoàng hôn giăng tím khoảng trời Cổ Trai.
Viết bình luận